Cham Blogs
On December 7, 2014 in Văn Học /
Bút ký - Truyện /
0
Rating
290
views
0
Likes
0
Comments
THÁP THIÊN THU
Trên những dải cồn cát xa xăm
Giữa những cánh đồng miên man gió thổi
Và trùng dương muôn đời dậy sóng
Dáng những tháp Chàm vận in dậm nơi đây.
Từ thuở gò cao, gạch Chàm chất đống
Cho đến lúc thành hình, nghệ sĩ tác dung nhan
Tháp động mình trần, khói hương trầm nghi ngút
Tăng lữ xướng kinh, quân vương dâng lễ
Tiếng kinh cầu vang vọng trốn linh thiêng
Trải gió xương, lịch sử bao lần
Tháp vẫn đứng hiên ngang từ độ ấy!
Dù tuổi già đã ngấp nghé trên thân.
Nhớ, thuở Khu Liên lập quốc
Đến dặm đường Ô, Lý xót xa
Chế Bồng Nga hành quân về ải Bắc
Thành Đồ Bàn thất thủ máu xương tan.
Phía biển khơi Cei Sit trở về
Để đất nước lại ngập tràn hy vọng
Dù chỉ là hy vọng thoáng qua mau
Cho đến buổi chiều tàn trên xứ sở
Khi dân Chàm, máu cuộn, xương tuôn
Nơi rừng sâu ai vong thân vị quốc?
Phía đường mòn, lớp lớp kẻ lưu vong.
Tháp vẫn đứng u buồn trên đất mẹ
Thách thức phong trần, đánh đố thời gian
Tháp vẫn đứng dù người đời quên lãng
Nhìn thế nhân mà khóc biết bao lần.
Ai, có thử một lần nhìn lại?
Thấy mảnh gạch Chàm mà nhớ đến cố nhân
Thấy những bức phù điêu vàng úa,
mà nghĩa về quá khứ lệ rưng rung.
Thấy rêu xanh, in hằng lên dáng tháp
Mà nhớ về cố quốc Hay chăng?
Thấy những vết chân chim trong lòng tháp,
mà để lòng đau đấu nổi thương tan?
Có thấy Siva trầm ngâm trên cửa Tháp,
chốn thiêng đường uất hận thâu canh?
Có thấy vũ nữ apsara đang múa,
những điệu tang ca cho chốn điêu tàn?
Và có thấy chăng, trong lòng tháp cổ,
tiếng oán than của kiếp đá mòn?
Suốt mấy trăm năm, trên khắp miền đất mẹ
Tháp lặng im đứng giữa cõi xa vời.
Rồi một lần có ai chợt nhìn lại,
Thấy Tháp kia, chết đứng, chạnh lòng?
Ai, có biết chăng nỗi lòng của Tháp,
Vẫn ngậm ngùi, nức nở suốt thiên thu?
Ja shaklikei
Total votes: 0
bbt@nguoicham
User not write anything about he.
Be the first person to like this.